Chiều thứ bảy, như thường lệ, Ji Heon đậu xe tại một góc khách sạn đợi Jae Kyoung.
Hơn mười hai giờ một chút, Jae Kyoung bước ra khỏi khách sạn. Cậu ấy bất ngờ mở cửa ghế sau, ném chiếc túi thể thao đang đeo trên vai vào trong rồi đóng sầm cửa lại. Sau đó, như một lẽ tự nhiên, cậu ấy lại bước lên ghế phụ.
“Thể trạng của cậu thế nào rồi?”
Jae Kyoung chỉ nhún vai thay cho câu trả lời. Ý của cái nhún vai này chính là không tệ, và không tệ của Jae Kyoung cũng đồng nghĩa với rất tốt. Mấy ngày nay, thể trạng của cậu ấy luôn ở mức hoàn hảo. Hoàn hảo đến mức có thể khẳng định chắc chắn rằng chỉ số axit lactic phi lý kia hoàn toàn là bịa đặt.
… Nghĩ lại thì thật không hiểu sao anh lại bị lừa bởi lời nói dối vụng về đó. Không phải 8, cũng chẳng phải 9, mà lại là 11.7 mmol.
Nhớ lại chuyện hôm đó, Ji Heon không nhịn được bật cười, Jae Kyoung thấy thế thì vừa thắt dây an toàn vừa nói:
“Trông anh có vẻ tốt hơn em nghĩ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play