Ngày hè oi ả, trời đã sáng rõ dù chỉ mới giờ Mẹo. Hôm nay, bọn họ phải thức dậy sớm hơn bình thường, sớm hơn cả khi còn đi đường. Đêm qua là lần đầu tiên cả đoàn tới Lương Châu, mọi người đều phấn khích, không khỏi ngủ muộn. Khi tới tập trung tại Diễn Võ Trường, ai nấy đều ngái ngủ, có người còn đi nhầm cả giày.
Thạch Đầu tỏ ra khá hơn một chút, nhưng Tiểu Mạch và Hồng Sơn thì vừa đi vừa cột đai lưng. Khi thấy Hòa Yến thần thái tươi tỉnh, sáng láng, cả hai ngạc nhiên hỏi: “A Hòa, đệ không thấy buồn ngủ sao?”
“Ta đi nghỉ sớm, nên ngủ đủ rồi.” Hòa Yến đáp ngắn gọn.
Tiểu Mạch ngưỡng mộ khen ngợi: “Huynh thật giỏi!”
Trong lúc chuyện trò, mọi người đã tiến tới Diễn Võ Trường. Hôm nay là buổi thao luyện đầu tiên nên đội ngũ vẫn chia theo lúc đi đường. Trên đài cao, một tráng hán mặc áo đỏ, lông mày rậm, đôi mắt to, thân hình cường tráng, tay cầm một thanh trường thương, uy phong lẫm liệt đứng chỉ huy.
“Đó là ai?” Hòa Yến tò mò hỏi.

“Là Thẩm giáo đầu, người phụ trách huấn luyện chúng ta.” Tiểu Mạch vốn nhanh nhạy, đã sớm tìm hiểu thông tin rõ ràng.
Hòa Yến gật đầu, nhưng trong lòng không khỏi có chút thất vọng. Nàng vốn tưởng Tiêu Giác sẽ tự mình đến giám sát việc luyện binh, nhưng tới nay vẫn chưa thấy hắn đâu. Dù cả hai đều xuất thân từ quân ngũ khi còn trẻ, nhưng mỗi tướng lĩnh đều có phương pháp huấn luyện riêng. Nàng hy vọng được chứng kiến phương pháp của Tiêu Giác, học hỏi chút ít, nhưng xem ra cơ hội này chưa đến.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play