Từ kinh thành đến Lương Châu mất hơn hai tháng đường xa, lộ trình không dễ dàng gì, lúc thì phải khai sơn mở lối, lúc lại bắc cầu qua sông. Khi cả đoàn thực sự đến được Lương Châu, mọi người đều đã kiệt sức, ai nấy đều gầy đi rất nhiều. Hòa Yến ngồi bên hồ múc nước uống, khi nhìn thấy bóng mình phản chiếu trong làn nước, nàng mới nhận ra làn da trắng trẻo ngày trước của mình giờ đã bị cháy nắng đến đen sạm, chẳng khác nào màu lúa mạch.
Nàng chợt nghĩ nếu lúc này tiểu thư Hòa thật sự trở về, nhất định sẽ giận đến muốn bóp chết nàng. Ý nghĩ đó khiến nàng bật cười.
“A Hòa ca cười gì mà vui thế?” Tiểu Mạch hỏi.
Hồng Sơn nhìn thoáng qua Hòa Yến ngồi bên hồ, rồi hiểu ra: “Đi thêm nửa ngày nữa, trước khi trời tối chúng ta sẽ đến Lương Châu, những ngày khổ cực sắp kết thúc, không vui sao được?”
“Phải rồi.” Tiểu Mạch tán đồng, quay sang hỏi Thạch Đầu: “Đại ca, huynh có vui không?”
Thạch Đầu, người vốn ít nói, cũng khẽ gật đầu.

Suốt hai tháng đường dài thực sự là hành trình cực khổ. Dù phần lớn những người đến đây đầu quân đều xuất thân từ gia đình nghèo khó, đã quen chịu đựng, nhưng lộ trình này còn khắc nghiệt hơn họ tưởng. Một số người có sức khỏe kém đã ngã xuống ngay trên đường, họ chưa kịp đến Lương Châu và cũng chẳng thể trở về kinh thành nữa.
Con đường này không có lối quay về.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play