Sau bữa trưa, binh lính rủ nhau tìm nơi ấm áp để nghỉ ngơi một lát.
Tiêu Giác đang ở diễn võ trường nói chuyện với phó tổng binh, truyền đạt nội dung huấn luyện cho tháng tới. Lâm Song Hạc từ xa bước đến, dùng quạt ra hiệu cho Tiêu Giác, ý muốn gọi hắn qua để nói chuyện riêng.
Tiêu Giác sau khi dặn dò xong công việc liền đi về phía Lâm Song Hạc, vừa đi vừa khó chịu hỏi: “Ngươi không phải đi giúp việc ở y quán rồi sao?”
Lâm Song Hạc thường ngày vô công rỗi nghề, gần đây thời tiết lạnh giá, Thẩm Mộ Tuyết đã nấu một nồi thuốc để phát cho mọi người giữ ấm. Vì thiếu người giúp đỡ, Lâm Song Hạc tình nguyện ra tay. Thế nhưng vì hắn vốn luôn giữ phong thái công tử, chê binh lính Lương Châu không tắm rửa, người đầy mùi khó chịu, nên chỉ chịu giúp đỡ hai ngày rồi nhất quyết không làm nữa.
“Ta vốn định đi, nhưng giữa đường gặp người. Có khách đến Lương Châu Vệ rồi.” Lâm Song Hạc nói.
“Người nào?” Tiêu Giác hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT