Lúc nói chuyện giọng nói vẫn còn run rẩy, trong đôi mắt to ngập nước, Lục Cẩm Dao ngồi xổm xuống: “Nhược Nhược vẫn còn nhớ Dao di à.”
Giọng nói Lục Cẩm Dao rất nhu hòa, Nhược Nhược làm sao mà nhớ cho được, căn bản không biết Lục Cẩm Dao là ai, nhưng con bé không tiện phản bác, chỉ có thể gật đầu: “Đúng, nhớ rõ.”
Lục Cẩm Dao cảm thấy thích vô cùng, kéo Cố Ninh Chiêu nói: “Có phải cũng nhớ Chiêu ca ca không?”
Cố Ninh Chiêu cao hơn Nhược Nhược rất nhiều, thằng bé cúi đầu, khẩn trương nhìn Nhược Nhược.
Nhược Nhược chỉ có thể gật đầu: “Nhớ rõ.”
Lục Cẩm Dao kéo bàn tay nhỏ bé của Nhược Nhược: “Vậy nhìn xem lễ vật mà Dao di mang đến có được không?”
Nhược Nhược gật đầu, con bé cảm thấy Lục Cẩm Dao rất dịu dàng, trên người cũng thơm ngát, rất dễ ngửi, hơn nữa có mẫu thân ở bên cạnh nên liền vui vẻ đi theo Lục Cẩm Dao xem lễ vật.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play