Mỗi lần ngủ đều là mệt quá mới ngủ, mà lúc đang ăn cơm, nếu có chó con tới thăm thì nhất định đòi đi theo.
Cố Kiến Sơn còn có cách nào chứ, hắn cúi đầu nhìn Nhược Nhược, thở dài. Nhược Nhược ngẩng đầu, trên đầu chải hai cái bím tóc nhỏ, vẻ mặt ngây thơ.
Cố Kiến Sơn: “…Nhược Nhược, nên đi ngủ rồi.”
Nhược Nhược: “Không mà.”
Hiện tại con bé chỉ có một chút thời gian để chơi thôi, buổi sáng ngủ một giấc, buổi chiều ngủ một giấc, buổi tối có thể kiên trì được chút nào hay chút đó.
Khương Đường lười quản nhiều như vậy, nàng bế con bé lên cho gối đầu trên vai rồi vỗ lưng, chỉ một lát sau đã ngủ thiếp đi.
Khương Đường nói: “Để ta nói chuyện lại với con, ta không tin trứng có thể chọi đá được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play