Thái Chiêu nhỏ nhắn, Thiên Tuyết Thâm thon gầy, đúng là hai người cưỡi chung một con Kim linh cự bằng* là đủ.
(*) con đại bàng lông vàng cực lớn.
Càng lên phía Bắc thời tiết càng rét lạnh, cũng may gân cốt đại bàng cực khoẻ, lúc giương cánh cát bay đá chạy, bay lượn trên mây, đến ngày thứ ba trước khi mặt trời lặn, Thái Chiêu và Thiên Tuyết Thâm đã đến ngôi làng nhỏ ở Đại tuyết sơn.
Vùng cực Bắc, ngày ngắn đêm dài, đưa mắt nhìn, mây trời xám như chì, tiêu điều hoang vu.
Giữa một màu xám trắng mù mịt có mấy đốm đen nho nhỏ đang di động, đến gần mới phát hiện là người đang im lặng từ từ đi.
Trên làng Tuyết sơn không nhiều người ở, cả làng chỉ có một gian khách điếm, lấy tên Khách điếm Tuyết sơn.
Bởi gió lớn trời lạnh, cửa khách điếm treo hai tấm màn lông dê nặng nề, trên đó vết bẩn dầu mỡ dính chồng chất, đã lâu không nhìn ra dáng hình ban đầu. Xốc màn lông dê, đập vào mặt là một mùi rượu khói và hơi thối đã lâu không tắm, Thái Chiêu lúc ấy nhướng mày, cố nén khó chịu mới bước vào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT