Sáng sớm hôm sau, Thanh Tĩnh trai, thư phòng.
Thái Chiêu đang múa bút thành văn, chữ nhỏ như muỗi, chi chít đầy cuộn giấy nho nhỏ.
Thường Ninh mài mực một bên, mài một vòng rồi lại một vòng.
“… Không phải cô bảo không muốn khẩn cầu kêu cứu khắp nơi ngồi đợi tin sao.” Hắn nhịn không được nói.
“Thứ nhất, ta không có khẩn cầu khắp nơi nhe, ta chỉ xin báo cáo ba nơi, bác Chu, Pháp Không thượng nhân, và Tĩnh Viễn sư thái thôi.” Thái Chiêu không ngừng bút.
“Thứ hai, ta không có ngồi đợi tin nhe. Ta phải cho người bên ngoài biết tình cảnh cha ta mất tích, sinh tử chưa biết, mẹ ở xa, có đến cũng vô dụng, ta một tiểu cô nương cơ khổ không nơi nương tựa, đầu đau não nóng đều bởi vì tông môn.”
Nghiên mực hơi khô, Thường Ninh dùng thìa mạ vàng thêm ít nước trắng, tiếp tục mài, “Cô cảm thấy sau khi ba người này đọc thư, sẽ lập tức đến đây cứu giúp à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play