Từ hôm đó, Thái Chiêu rất ngoan, ngày ngày ngoài yên lặng trốn trong phòng chờ Thái Bình Xuân về, thì chòng chọc ngó chiếc lồng bồ câu.
Không sai, chiếc lồng bồ câu mà Giác Tính thiền sư cho cô để gửi thư méc, rốt cuộc có thể phát huy được tác dụng.
Hôm đó sau khi nghe chuyện các phái bị tập kích, Thái Chiêu cơm cũng chưa ăn đã nâng bút viết thư. Thường Ninh ngồi một bên mài mực cắt giấy cho cô, thỉnh thoảng liếc một hai mắt qua nội dung thư, rước lấy mấy cái liếc khinh khỉnh của cô gái.
Phong thư đầu tiên tất nhiên là đi Bội Quỳnh sơn trang.
Đầu tiên thăm hỏi thân thể mấy người Chu Trí Trăn Chu Trí Nhàn an khang, bị thương có nặng lắm không, nếu thiếu thuốc gì cứ lên tiếng, Lạc Anh Cốc thứ khác không có chứ mấy loại thuốc ngoại thương kia thì bao no. Cô còn cột luôn lên chân bồ câu đưa thư hai ống kim sang dược, nếu không phải sợ con chim béo nhỏ kia bị té, cô hận không thể gửi luôn toàn bộ cái hòm thuốc Ninh Tiểu Phong để lại cho mình sang.
Thường Ninh: “Cô là vì thích Chu trang chủ và Chu nữ hiệp nên mới thích Chu Ngọc Kỳ hả? Hay là vì trong lòng nhớ thương Chu Ngọc Kỳ mới quan tâm đầy đủ đến Chu trang chủ Chu nữ hiệp thế?”
Thái Chiêu: “… Ta tạt cái mớ mực nước ngươi mới mài ra vô mặt ngươi được đó nhe.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT