Trước đó ở chái phòng hai người đã cãi nhau không mấy vui vẻ, nãy giờ Thái Chiêu đang cố ý làm dịu đi không khí, ai ngờ bầu không khí hài hòa ngắn ngủi chỉ mới kéo dài chốc lát thì gã trai trẻ trước mắt vui giận bất thường này đã vô duyên vô cớ trở mặt.
Đôi đũa Thái Chiêu đang giơ giữa không trung khựng lại, mắt trợn tròn. Bản tính cô hiền hoà, không thể nghĩ ra nổi tại sao tên Thường Ninh này hễ hả miệng thì chả nói câu gì hay ho.
“Bà dì của cô biết rất rõ mẹ cô là vì tức giận nhất thời mới đòi xuất gia, là bậc trưởng bối bà ấy đã không khuyên ngăn thì thôi, còn khuyến khích con trẻ làm sai— quả đúng là Tịnh Đế Liên hoa, thật ngu ngốc hồ đồ!”
“Huynh dám mắng trưởng bối nhà ta!” Thái Chiêu giận dữ.
“Ta nghĩ sao nói vậy thôi.” Thường Ninh cười lạnh, “Chiếu theo thông minh sáng suốt của cô cô, ta không tin là bà ấy không nghĩ đến những đạo lý này. Trên đời luôn có rất nhiều trưởng bối không thú vị vậy đó, thích dùng đạo lý dối trá thế gian để ép uổng con cháu…”
Thái Chiêu đập đũa, nghiêm túc nói: “Thường sư huynh nhìn xa trông rộng, thông tuệ nhìn thấu, tiểu muội không dám trèo cao. Lời không hợp ý đã quá nửa, xem ra Thường sư huynh không cần đến tiểu muội bảo vệ Thường sư huynh nữa!”
Cô giận đến mức ước gì có thể đi ngay lập tức, ai ngờ Thường Ninh còn dữ dội hơn cô, một câu cũng không thèm giải thích, cười lạnh rồi đứng dậy đi ra, để lại Thái Chiêu bị đoạt tiên cơ tức điên tại chỗ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT