Cả người Vương Lượng hơi khựng lại một chút, anh ta chợt cười khổ rồi lắc đầu, sau đó anh ta cẩn thận đặt chiếc vali đã mở sẵn lên giường, sau đó bỗng nhiên đứng dậy bật chiếc tivi ở đối diện giường, bấm vài nút trên điều khiển, màn hình lập tức hiện lên cảnh giám sát trong hầm rượu.
Vẫn là cảnh quay từ chiếc camera mà cô đã thấy vào ngày 6 tháng 8, nhưng lần này người trong màn hình không ngồi dựa vào bức tường và bị còng tay vào ống thoát nước, mà bị một chiếc móc sắt lớn xuyên qua xương bả vai rồi treo cả người anh lên, đầu ngón chân của anh đang lơ lửng giữa không trung, và vừa đủ không chạm đất.
Hình ảnh mà camera thu được chỉ có hai màu đen trắng, nhưng chỉ từ sự biến đổi sắc thái của hai màu đen trắng cũng đủ thấy được cơ thể đẫm máu của người đó.
Người đàn ông đang cúi gục đầu và cả người đều đang bất động, chỉ có máu thỉnh thoảng nhỏ giọt xuống từ người anh và dòng số hiển thị thời gian ở góc màn hình là còn chuyển động.
Khi thấy Vương Lượng bật tivi lên thì cô cũng đã chuẩn bị tâm lý để nhìn thấy cảnh tượng này, nhưng khi nó thực sự xuất hiện trước mắt thì Thời Quang vẫn không khỏi hít một hơi thật sâu, hai mắt cô bỗng nóng lên, cô nghiến chặt răng để ép làn hơi nước đang từ từ dâng lên trước mắt mình phải lập tức tan biến đi.
“Tĩnh Tĩnh, đã đến mức này rồi, em còn có thể nghĩ ra cách gì nữa chứ?”
Thời Quang nhìn chằm chằm vào người trên màn hình một lúc, sau đó cô bỗng nhiên thở dài một hơi, rồi đưa ánh mắt trở lại Vương Lượng, và bình tĩnh lên tiếng: “Vương Lượng, anh thực sự không tin có cảnh sát ở đây. Kế hoạch của anh là chỉ cần chúng ta cùng nhau đẩy ra một người, sau đó bắt anh ta khai nhận là xong, có đúng không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT