Bữa tối Thời Quang chuẩn bị chỉ là một nồi hoành thánh nhạt nhẽo.
Có lẽ vì đã ngủ đủ giấc nên tâm trạng của Hoắc Minh Viễn đang rất tốt, anh cũng không kén chọn gì, liền nhanh chóng đứng dậy đi tắm rửa rồi khoác chiếc áo choàng tắm rồi ngồi xuống phòng khách, sau đó là bắt đầu từ tốn ăn hoành thánh trong chiếc bát sứ trắng, mỗi bát chỉ có giá năm đồng.
Chiếc vali cũng được anh mang từ phòng ngủ vào phòng tắm, rồi lại từ phòng tắm mang ra phòng khách, nó chưa bao giờ rời khỏi tầm mắt của anh.
Thời Quang nhìn thấy thế thì trong lòng không khỏi lăn tăn, nhưng ngoài mặt cô vẫn giả vờ tỏ ra vẫn bình thản, và cả giọng nói cũng vô cùng bình thản: “Hình như là anh quên chuyện gì đó rồi phải không?”
Điều tra một người đối với anh chỉ là chuyện động tay động miệng, hơn nữa cô tin rằng, ngay cả khi không có yêu cầu của cô thì anh cũng sẽ điều tra tất cả thông tin về căn biệt thự ở Tây Yên Sơn, cô chỉ muốn anh chia sẻ một chút thông tin mà thôi.
Ngủ cũng đã ngủ đủ, cơm nóng cũng đang cầm trên tay, anh còn muốn thế nào nữa đây?
“Ừm... Đúng vậy, cô mà không nói thì suýt chút nữa tôi liền quên mất.” Hoắc Minh Viễn cúi đầu từ từ uống một ngụm canh nóng, sau đó liền thở ra một hơi đầy hài lòng, rồi anh mới chậm rãi ngước mắt lên nhìn người đang ngồi trên chiếc ghế đơn bên cạnh cũng đang từ tốn ăn hoành thánh trong chiếc bát sứ trắng: “Tôi đến đây là để nói chuyện với cô, nhưng bị cô làm cho phân tâm đến mức quên cả chuyện cần nói.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play