Bên ngoài trời mưa như trút nước, bầu trời u ám đến đáng sợ.
Hoắc Minh Viễn dựa lưng vào ghế bành và quay lưng về phía cửa sổ, anh nhấp nhẹ hai ngụm rượu, như thể muốn nuốt trọn những cảm xúc còn sót lại cùng với rượu, rồi cuối cùng cũng nhớ ra chuyện chính.
"Lúc nãy cô vẫn chưa nói hết, cô bảo Tần Huy không phải đi hút thuốc, rồi sao nữa?" Hoắc Minh Viễn vẫn không ngẩng đầu nhìn cô, anh chỉ chăm chú nhìn vào ly rượu lấp lánh màu hổ phách, khuôn mặt bất giác trở nên tối tăm, giọng nói trầm thấp nghe có vẻ không quá quan tâm.
Đã 11 giờ 20 rồi, Hoắc Minh Viễn sắp phải dùng xe để ra ngoài, việc này cần phải được nhanh chóng làm cho rõ ràng.
"Đúng vậy, anh ta đang nói dối."
Hoắc Minh Viễn ngáp nhẹ một cái, một chút mệt mỏi tràn lên làm cho giọng nói của anh càng trở nên thờ ơ: "Trên người Tần Huy thực sự có mùi thuốc lá, tôi cũng thực sự cần dùng xe vào buổi trưa, cô nghĩ anh ta nói dối điều gì?"
"Anh ta không phải đi kiểm tra tình trạng xe."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play