Thẩm Vãn Tịch cong cong khóe miệng, nếu là trước kia thì nhất định nàng đã bị ánh mắt không giận mà uy nghiêm của hắn làm cho cả người sợ tới mức run rẩy nhưng bây giờ nàng mới không sợ hắn nha!
Nếu hắn để ý đến vết thương của nàng như vậy, vậy Thẩm Vãn Tịch lại muốn khiến hắn càng nóng lòng.
Để cho hắn biết nàng phải gặp nguy hiểm và sợ hãi như thế nào khi hắn không ở nhà.
Vân Hoành nhíu mày, thấy nàng rũ mắt không nói chuyện, trong lòng lại càng phiền não, trực tiếp đem ống tay áo nàng thô bạo nâng lên, một vết thương phiếm đỏ thẫm từ cổ tay kéo dài đến trên khuỷu tay.
Khoảnh khắc lúc nàng ngã xuống chỉ lo cánh tay phải chống xuống mặt đất, mượn cơ hội này bảo vệ tốt mặt mũi, không nghĩ tới lại cọ ra một vết thương dài như vậy, may mắn chỉ là trầy da một chút không có gì đáng ngại.
Vân Hoành hơi thở dài một hơi, ngước mắt lạnh lùng nhìn nàng một cái. Nàng nhìn chằm chằm vết trầy xước trên cổ tay yên lặng cười, giống như căn bản không nghe thấy hắn đang nói chuyện, thẳng đến khi hắn dùng rượu thuốc hung hăng đè xuống, Thẩm Vãn Tịch mới nhẹ nhàng “a” một tiếng, đau đến mức ngũ quan cũng nhăn nhó.
Cánh tay muốn lùi về phía sau lại bị bàn tay Vân Hoành gắt gao nắm chặt, một chút cũng không nhúc nhích được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT