Mọi người ngoài cửa trúc chưa từng thấy rõ, đều cho rằng thợ săn một mũi tên xuyên thấu chân phải của chủ nhân lừa, nhất thời sợ tới mức hô hấp cũng không dám lớn tiếng, sợ ngón tay kia của thợ săn lóe một cái liền lấy mạng nhỏ của bọn họ!
Vân Hoành nhìn lướt qua những người ngoài cửa xem náo nhiệt, cuối cùng ánh mắt lạnh lùng rơi vào trên người chủ nhân con lừa, thật lâu sau lạnh lùng nói: “Từ nay về sau, nếu ai dám bước qua cửa trúc một bước, ta liền muốn mạng của người đó.”
Thanh âm kia cực độ khàn khàn, phảng phất xen lẫn cát sỏi trong phong trần.
Giọng nói không lớn không nhỏ nhưng đủ để làm cho tất cả mọi người vừa vặn nghe rõ.
Cũng không biết là do hắn tức giận trông quá đáng sợ hay sao mà những người kia đều cảm thấy lạnh từ đầu đến chân.
Sắc mặt của đám người đứng ngoài cửa trúc đều như màu đất, ngay cả Lư Đại Lang cùng Lư gia tức phụ cách rất xa cũng sợ tới mức lui về phía sau hai bước, mãi cho đến khi Vân Hoành thu hồi ánh mắt, ôm thê tử xấu xí đi vào phòng không quay đầu lại thì mọi người mới đưa mắt nhìn nhau, trong lòng còn sợ hãi.
Vân Hoành tựa như Tu La bò ra trong biển máu địa ngục, ôm tiểu cô nương nhu nhược kia rời đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play