Tống Oa Oa lập tức quy củ ngồi xuống bàn, hắn không dám ngẩng đầu nhìn Vân Hoành mà chỉ yên lặng ngồi cắn bánh, tận lực không để cho mình phát ra một chút thanh âm nào. Không nghĩ tới bánh trứng gà này vừa thơm lại vừa ngon, cắn một miếng xuống, nước chảy thẳng vào miệng, môi răng đều là mùi trứng gà và lá cây hương thung.
Dáng người Vân Hoành cao lớn, hắn vừa vào phòng bếp thì đã khiến cả căn phòng đều chật chội. Mắt thấy Thẩm Vãn Tịch đang bận rộn trên bếp nên hắn liền dời ánh mắt đi chuẩn bị làm chuyện khác.
Thẩm Vãn Tịch yên lặng làm bánh kếp, không ngẩng đầu nhìn hắn.
Rất nhanh cái chén nhỏ đựng trứng gà đã thấy đáy, Thẩm Vãn Tịch đem cái bánh trứng cuối cùng trong chảo vớt ra đĩa, đổ thêm dầu ra, lại đem nồi đơn giản dọn dẹp một chút, nói: “Hoa Chi, ngươi đưa lòng đỏ trứng muối đã nghiền nát cho ta.”
Lòng đỏ trứng muối được đưa tới nhưng người phía sau lại không lên tiếng, mùi cỏ xanh nhàn nhạt trộn lẫn với mùi bụi bặm, Thẩm Vãn Tịch trong nháy mắt cảm giác quanh người hơi ngột ngạt.
Nàng hơi nghiêng đầu nói một câu “Đa tạ”, sắc mặt đỏ lên.
Hoa Chi ở một bên len lén cười, gọi Chung Đại Thông lặng lẽ nói: “Vân đại ca một câu cũng không nói nhưng lại khiến tẩu tử thẹn thùng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT