Phụ nhân nhìn thấy băng gạc trên mặt Thẩm Vãn Tịch, hơi sửng sốt một chút nhưng ngay lập tức cười tủm tỉm nói: “Tẩu tử hảo, ta là thê tử của Chung Đại Thông ở đầu đường này, sáng nay vừa vặn đi trong núi hái một ít lá cây hương thung, nhớ tới tẩu tử là người nấu ăn ngon nên liền mang tới cho ngươi một ít, còn có mấy quả trứng vịt muối ướp trong nhà, phụ mẫu của tướng công ta cũng bảo ta cùng đưa tới đây.”
Thì ra đây chính là thê tử của Chung Đại Thông.
Thẩm Vãn Tịch có chút thụ sủng nhược kinh, nàng tới đây cũng đã một thời gian nhưng đây là lần đầu tiên có người tới tận nhà tặng đồ, xuất phát từ lễ phép vội vàng từ chối nói: “Trứng vịt muối là thứ tốt, nhân khẩu nhà các người lại nhiều vẫn nên giữ lại cho mình ăn đi.”
Nàng vừa dứt lời thì thê tử của Chung Đại Thông đã đem giỏ rau đẩy vào tay Thẩm Vãn Tịch sảng khoái nói: “Tẩu tử đừng khách khí với ta, Vân đại ca là ân nhân cứu mạng của tướng công, cả nhà chúng ta đều biết ơn hắn, mấy quả trứng vịt này có là cái gì đâu chứ!”
Trong lòng Thẩm Vãn Tịch bừng tỉnh đại ngộ, rốt cuộc cũng biết vì sao Vân Hoành chỉ có một bằng hữu là Chung Đại Thông, thì ra có một tầng ân tình này.
Nàng cũng không tiện cự tuyệt nữa liền vui vẻ nhận lấy, thuận thế hỏi tên phụ nhân.
Thê tử Chung Đại Thông cười nói: “Tẩu tử gọi ta Hoa Chi là được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play