Nghe tiếng cửa trúc được đóng lại, lúc này Thẩm Vãn Tịch mới chậm rãi mở đôi mắt sưng đỏ như quả đào ra, trong lòng vẫn thật lâu không thể bình tĩnh được.
Trong đầu nàng bây giờ đều là cái thứ nóng bỏng và cứng rắn kia của Vân Hoành. Thậm chí nàng còn cảm thấy so với cây gậy mà đêm khuya nàng hay dựa vào để đi tiểu đêm còn nóng bỏng hơn, cảm giác nắm hai thứ đó trong tay rất giống nhau.
Nằm trên giường một hồi lâu, nàng nghe được tiếng Vân Hoành gánh nước và cả tiếng bổ củi. Không bao lâu sau, mùi vị quen thuộc trong nồi cũng chui vào chóp mũi nàng.
Vân Hoành ăn sáng xong liền cầm cung tiễn ra cửa, lúc này mới khiến cho Thẩm Vãn Tịch thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng dường như điều này đã để lại di chứng, nàng không dám chạm vào những thứ nong nóng hay vật cứng gì nữa. Tay cầm bát cháo cũng muốn hất ra, rửa măng tây cũng thấy kỳ quái, nhóm lửa bằng củi càng là…
Nàng cảm thấy hai gò má mình hiện tại nóng đến nỗi có thể chiên trứng.
Vết thương ở mặt phải cũng trở nên ngứa ngáy giống như đang mọc thịt mới. Hai tay Thẩm Vãn Tịch chống lên mép bể nước nhìn hình ảnh phản chiếu của mình trên đó, nàng không khỏi chờ mong băng gạc này có thể được cởi bỏ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play