Nghe Tôn thị nhắc tới chuyện này, Thẩm Vãn Tịch liền sợ tới mức cả đêm không ngủ được.
Tâm của nàng không lớn, lúc ở Thương Châu Hầu phủ cũng không tới phiên nàng quản sự, về sau ở Thương Châu, chỉ riêng số bạc mỗi tháng cung cấp nguyên liệu nấu ăn kiếm được cho Mãn Lâu, nàng có muốn tính cũng không xong, huống chi là Ích Châu Hầu phủ lớn như vậy, từ trên xuống dưới có mấy trăm người!
Mà Tôn thị lại là đích nữ thông phán của Định Dương phủ, từ nhỏ đã dựa theo phương hướng chủ mẫu nhà cao cửa rộng bồi dưỡng, cầm kỳ thi họa hay nữ hồng tính toán tất cả đều tinh thông, so với nàng chỉ giỏi trù nghệ thì tốt hơn rất nhiều.
Có điều Triệu cô cô cũng khuyên nàng sau này thế tử sẽ kế thừa vị trí quân hầu, Thẩm Vãn Tịch chính là đại phu nhân trong phủ, cái gì nên học vẫn là phải chậm rãi học, đương nhiên Triệu cô cô cũng nói nàng nhất thời không cần nóng vội, việc quan trọng trước mắt là phải dưỡng thai an ổn.
Trong lòng Thẩm Vãn Tịch thở dài, đành phải đáp ứng.
Nàng nghĩ đến ở trong phủ cũng không có việc gì làm, lúc không nấu ăn nàng liền tính toán dành nhiều thời gian để xem sổ sách, nhưng mấy ngày gần đây nàng phát hiện, tiểu Ngụy Xu càng ngày càng muốn ăn điểm tâm do đích thân nàng làm.
Trước kia một nồi bánh hấp nàng ấy có thể ăn ba ngày, hiện giờ mới một ngày liền tới tìm đồ ăn, lượng cơm tựa như lớn gấp mấy lần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT