Dưới ánh đèn màu vàng sậm phảng phất như bị bịt kín một lớp lụa mỏng, cổ áo thấp hơi mở rộng lộ ra một phần cổ mảnh khảnh trắng như tuyết, còn có làn da trắng nõn dưới cổ như quả trứng gà đã lột vỏ.
Vân Hoành cầm lấy một cái khăn hình vuông sạch sẽ lau tóc cho Thẩm Vãn Tịch, nàng liền dứt khoát tựa cằm vào vai trái hắn, cả người dựa trước người hắn rồi làm hắn vòng qua người nàng chậm rãi lau tóc ướt đang buông xuống lưng.
Mái tóc của Thẩm Vãn Tịch rất dài cho nên muốn lau khô hoàn toàn cũng phải mất một khoảng thời gian, nhưng Vân Hoành cũng không có chút dao động nào, hắn dựa theo tiết tấu không nhanh không chậm của mình mà chậm rãi lau tóc.
Mấy ngày nay hắn không về, Thẩm Vãn Tịch chỉ cảm thấy lồng ngực của hắn càng thêm rộng lớn lại ấm áp, cơ bắp trên người hắn cũng cứng rắn hơn khiến cho nàng có một loại cảm giác đặc biệt an ổn.
Cả người Thẩm Vãn Tịch đều thả lỏng dán sát vào ngực Vân Hoành, nàng nhịn không được mà ôm lấy vòng eo gầy gò hữu lực của hắn.
Nàng thật sự muốn ôm hắn như vậy cả đời cũng không muốn buông ra.
Trong lúc nhất thời, cổ họng Vân Hoành có chút khô khan.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play