Ích Châu Hầu thuận miệng ừ một tiếng, đặt tấu chương trong tay xuống, xoa xoa thái dương, nói: “Vân Hoành khó có được ngày trở về một chuyến, ba đầu bếp Sơn Hải Uyển cũng phải chuẩn bị thỏa đáng.”
Vương Xá Nhân khom người đưa một chén trà nóng, cười nói: “Thức ăn hôm nay không phải do ba vị đầu bếp làm mà do chính phu nhân tự mình xuống bếp nấu ạ.”
“Sao?” Ích Châu Hầu nheo mắt đen lại, nhất thời hứng thú hỏi: “Đứa nhỏ kia còn có thể nấu cơm à?”
Vương Xá Nhân vui vẻ nói: “Nô tài nghe người phía dưới nói, phu nhân có tay nghệ cực tốt, căn bản không thua mấy vị đầu bếp ở Sơn Hải Uyển, Ngũ tiểu thư thường xuyên chạy tới Sơn Hải Uyển chính là vì ăn đồ ăn phu nhân nấu, Thất tiểu thư cũng thích ăn điểm tâm do phu nhân nấu nhất.”
Cặp mắt Ích Châu Hầu sáng ngời hỏi: “Thật sao?” Hóa ra toàn phủ trên dưới đều gạt ông.
Mấy ngày trước nghe nói Vân Hoành tự tay làm bữa sáng cho thê tử, Ích Châu Hầu so với ai cũng khiếp sợ, nhi tử nhà mình như thế nào ông còn có thể không biết sao? Từ lúc nhỏ hắn học cái gì cũng nhanh, kinh sử tử tập, lục thao tam lược cơ hồ là nhìn qua thì sẽ không quên, nhưng chỉ có đối với phòng bếp là kính nhi viễn chi.
Trong lòng ông vốn còn có chút buồn bực, làm phụ thân còn chưa nếm qua thức ăn do nhi tử làm mà tiểu kiều thê kia của hắn thật đúng là có lộc ăn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play