Vân Hoành vừa hôn, một bên bất đắc dĩ nhếch khóe miệng cười: “Ta không còn sức lực, nếu nàng lại không chịu phối hợp, miệng vết thương sẽ nứt ra.”
Thẩm Vãn Tịch thuận thế quay đầu lại, ánh mắt nhìn về góc bàn bên cạnh: “Nhất định phải làm liền bây giờ à? Trên người chàng còn bị thương, không thể an phận một chút sao?”
Vân Hoành khàn giọng, khó có được giọng mềm mại như vậy, giống như là đang cầu xin nàng: “Vậy ta an phận một chút, nàng đừng an phận được không?”
Thấy nàng tức giận nghiêng đầu, Vân Hoành lại nhẫn nại hô “A Tịch.”
Thanh âm của hắn khàn khàn, lại phảng phất có loại ma lực kỳ quái làm tê dại ngứa ngáy đến trong lòng nàng.
Nàng quả thật bất đắc dĩ thở dài, quay đầu lại nhìn hắn một cái, trong lòng do dự một hồi lâu mới vững vàng trở lại, ra vẻ lạnh lùng, thản nhiên nói: “Vậy ta hôn chàng một cái, chàng liền đáp ứng ta dưỡng thương cho tốt, ngày sau không bao giờ bị thương nữa, chọc ta thương tâm đến mức này....”
Vân Hoành đáp ứng cực kỳ sảng khoái, nàng chậm lại một chút, lập tức nuốt nước miếng, nhắm mắt lại cúi đầu hôn lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT