Từ nhỏ bà đã có dung mạo xuất chúng, khi còn trẻ cũng từng múa đao thương, về sau nghe phụ thân nói Hầu gia yêu đàn, bà lại chuyển sang học đàn, Hầu gia yêu thích nữ tử nhu thuận yếu ớt, ở trong mùa đông bà liền liên tục ngủ một tháng trời dưới cửa sổ, gió lạnh thấu xương đến mức mắc bệnh, từ đó trở thành bộ dạng đa sầu đa bệnh này, cũng trở thành người mà hắn liếc mắt một cái liền nhìn trúng, đến tận bây giờ đều là người khiến người ta phải đau lòng.
Đợi đến khi trên người bị lửa than hun ấm áp, Thương Châu Hầu đưa tay ôm Cửu di nương vào trong ngực, ngẩng đầu nhìn đôi mắt hoa đào gợn sóng của bà, cười nói: “Thân thể này của nàng sợ là xuất quan không đến nửa ngày liền lạnh đến dọa phải quay đầu lại.”
Cửu di nương không sợ Hầu gia giễu cợt, bà biết ngoài miệng Hầu gia nói như vậy, trong lòng không chừng yêu thương bà nhiều hơn, nếu ngày đó Hầu gia không nói lời này ngược lại sẽ xảy ra vấn đề.
Chợt nhớ tới cái gì đó, Thương Châu Hầu giơ tay buông bà xuống, nhìn ra ngoài cửa một cái, hỏi: “Hôm nay Túc nhi không tới dùng bữa với nàng à?”
Cửu di nương nói: “Ước chừng lúc này là sắp tới rồi.”
Vừa định sai thị nữ đi ra ngoài nhìn một cái, ngoài cửa liền truyền đến thanh âm của nam tử. Bùi Túc nghe nói phụ thân cũng ở đây, vội vàng đem áo choàng giao cho người bên cạnh rồi sải bước tiến vào.
Sau khi gặp Thương Châu Hầu và Cửu di nương, Bùi Túc vội vàng lệnh cho hạ nhân truyền bữa, cũng tỏ vẻ áy náy nói: “Đại Lý tự sự vụ rất nhiều, Túc nhi đến muộn để phụ thân cùng mẫu thân phải chờ lâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT