Sau đó ngay cả rau xanh, trái cây đều mang ra bờ sông rửa, ở bên ngoài chậm trễ thời gian một chút thì có thể không cần nhìn tướng của tên đồ tể ghê tởm của nàng.
Gió đêm thổi từng đợt, những ngôi sao rơi xuống. A La rửa sạch mấy quả đào mọc trước cửa nhà mình bên bờ sông, xoay người liền nhìn thấy chiếc thuyền gỗ nhỏ neo đậu bên đầm sen, trên đó có khắc chữ, nàng liếc mắt một cái có thể nhìn ra sự khác biệt với những chiếc thuyền khác.
A La không biết chữ nhưng cũng nghe Trần tiểu muội nói qua ý của bốn chữ kia, về sau các cô nương trong thôn đều truyền ra, mọi người đều biết thợ săn tự tay chế tạo một chiếc thuyền gỗ cho tiểu nương tử của hắn.
Nàng lạnh lùng cười, trong lòng chua xót. Một thê tử xấu xí mua từ chợ nô lệ về lại biết chữ mà một cô nương đứng đắn trong sạch gia thế lại không có cơ hội đọc sách.
Giống như các cô nương khác trong thôn, từ nhỏ gia cảnh của A La không tốt, đối với các nàng mà nói đọc sách hay biết chữ căn bản là thiên phương dạ đàm(*). A La ở trong lòng cũng thừa nhận nữ tử vô tài chính là đức do trời ban, chỉ cần có mỹ mạo là đủ, sau đó chỉ cần gả cho một người tốt rồi sống tốt nửa đời sau.
[Chú thích: (*) Thiên phương dạ đàm: Tuỳ theo ngữ cảnh và sắc thái mà câu này được dùng, có thể thay bằng một số cụm từ tương đương trong tiếng Việt như: phi lí, chuyện hoang đường, chuyện khó tin, chuyện không tưởng, v.v.]
Nàng chưa bao giờ nghĩ rằng một ngày nào đó những biểu tượng mà nàng không thể nhìn thấy đã trở thành một bầu trời giữa nàng và thợ săn, một thế giới mà nàng không thể hòa nhập.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT