Đã hai ngày không được nhìn thấy người trong nhà, Tống Oa Oa cũng gào khóc, trên mặt vốn dính bùn đất, bây giờ lại khóc đến nỗi mặt mũi còn tèm nhem hơn.
Tống Oa Oa nói ra nguyên nhân và hậu quả của việc mình lên núi gặp nạn với người trong nhà một lần, Tống nương tử nghe được đúng là hai đứa nhỏ không chỉ vứt bỏ Oa Oa không để ý, ngược lại trở về còn nói dối giấu diếm hành tung chân thật của Oa Oa, làm hại bọn họ tìm khắp núi Tiểu Tây cũng không tìm được, thật sự là rất đáng giận!
Ngược lại gia đình thợ săn mà họ đến tận nhà trách cứ đã tìm thấy đứa trẻ cho họ.
Người Tống gia trong lòng cảm kích lại áy náy nhưng chỉ là không thể đưa mặt mũi ra để đi nói một tiếng cảm ơn, nhất là mặt mũi của lão thái, hôm qua mới đến cửa nhà người ta lăn lộn, hôm nay lại tới cửa cảm tạ chẳng phải là đánh vào mặt mình sao, thế này sẽ làm cho người trong thôn cười rớt cằm mất thôi!
Sau khi đưa Tống Oa Oa về nhà, Vân Hoành và Thẩm Vãn Tịch liền rời đi, Tống Đôn muốn nói một câu khách khí nhưng hai người đã đi xa.
Bên cạnh không có đứa bé hòa giải bầu không khí, Thẩm Vãn Tịch lại chậm rãi đi bên cạnh Vân Hoành.
Tối hôm qua ngay cả mặt Vân Hoành nàng cũng không dám nhìn nhiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT