"Nữ nhi nghe ngóng biết được có một phần nạn dân đi từ Cao Minh đến, người nào người nấy đã đói đến mức chỉ còn da bọc xương. Phụ thân, nữ nhi kiến nghị chúng ta nên mở cửa phát cháo phát lương thực cứu nạn. Nếu như đợi tiếp tế từ triều đình, e rằng không kịp."
Nhà Vinh Mục hầu nổi tiếng chính trực thương dân, hằng năm luôn mở cửa phát cháo cho người nghèo, tiếng lành đồn rất xa. Không cần Mục Nghê nói thì Mục bá hầu cũng có ý này, ông gật đầu :"Đương nhiên, phụ thân đã nhận được tin Cung Thuận vương đang trên đường đến. Trước lúc đó chúng ta cứ xuất kho của hầu phủ cầm cự cứu dân."
Mục Nghê nhíu mày, không ngờ người đem tiếp tế là Cung Thuận vương. Mục Nghê không muốn rước phiền toái, nàng tự mình tìm cách không xuất hiện trước mặt Vũ Văn Phiên. Khuôn mặt này của nàng giống Lý Cầm Oa như đúc, Vũ Văn Phiên nhất định sẽ chú ý.
Mục Nghê đề nghị trước :"Phụ thân, con sẽ thay người phát cháo ở trong thành. Mẫu thân tuổi đã cao, không nên vất vả quá, người cũng ở lại trong phủ nghỉ ngơi đi."
Cao Thiện Nhân mỉm cười :"Hầu gia người xem, nữ nhi chúng ta hiểu chuyện lại hiếu thuận, lần này cứ để con bé thay hầu phủ phát cháo chính là tốt nhất."
Nghe vậy nhưng Mục hầu vẫn lo lắng, trong bụng cứ không yên.
" Con khẳng định là được? Hay là để Kiến Hàn theo cùng con?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT