Canh y xong, nàng tiếp tục lắng tai nghe bên ngoài truyền đến tiếng náo loạn. Chẳng là vì lúc sáng sớm Mục bá hầu đã không nhịn được, trực tiếp sai người đem thư từ hôn đến Mã gia. Mã lão gia nhìn thấy thư thì ôm ngực suýt ngất, không hề chậm trễ liền chạy đến hầu phủ nói chuyện.
Ban đầu chỉ là nói bình thường, nhưng càng nói thì Mã gia càng vô lý muốn ép hôn. Cuối cùng chọc giận đến Mục bá hầu, khiến hai bên lớn tiếng cãi cọ. Mục Nghê không vội, chọn kĩ trâm cài quý giá mà bản thân cho là hợp với thân phận quận chúa rồi mới tiến ra ngoài.
Đến bên cửa liền nghe thấy tiếng của phu nhân Mã gia: "Dù sao cả Định Tấn cũng đều biết quận chúa sẽ gả cho Mã gia, bây giờ nói từ hôn, hầu gia và phu nhân lại không sợ người ta chê cười hay sao?"
Cao thị tức giận đến đỏ mặt: "Bà còn có mặt mũi nhắc đến chuyện này sao, Mục gia chúng ta vì sao phải từ hôn bà còn không rõ à!?"
Mục Nghê bị mù nhiều năm không nhìn thấy, hiện giờ tiếp xúc với thế gian bằng mắt vẫn còn cảm thấy chưa quen. Nàng phải vịn tay Chung Đào, mang dáng vẻ liễu yếu xuất hiện: "Lời này của Mã phu nhân nói, nếu như bổn quận chúa bị cả Định Tấn này chê cười thì đúng là cũng đáng đời phải không?"
Tiếng nói vừa được vang lên thu hút sự chú ý của hai nhà Mục - Mã và tên hôn phu Mã Vũ của Mục Nghê.
Mục Nghê tuy hiện tại yếu ớt nhưng đôi mắt có thần, phong thái tự tin lại thêm mấy phần ngạo khí khiến nàng trông rất có uy lực. Cao thị nhìn thấy con gái liền lo lắng chạy lại đỡ: "Sao con không nghỉ ngơi thêm một chút? Ở đây cứ để ta và phụ thân con đối phó là được."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT