Tiếng ngựa hí ầm trời, gươm giáo giao vào nhau tạo thành từng đoạn âm thanh chói tai. Lan Ất Khanh chật vật nhiều ngày, dù từng là chiến thần Lan quốc nay lại không thể đánh trả nổi nộ khí của Vũ Văn Phiên. 
Vũ Văn Phiên hệt như một hung thần điên cuồng muốn đoạt mạng, Lan Ất Khanh chưa từng nhìn thấy oán khí trong mắt kẻ nào sâu đậm đến như thế. Đây...đây chỉ là vì Lý Cầm Oa thôi sao?
Sự phẫn nộ trong lòng Vũ Văn Phiên vốn dĩ đã tích tụ nhiều ngày giờ đây hoàn toàn phát tiết trên từng quyền với Lan Ất Khanh, Vũ Văn Phiên nghiến răng: "Nếu không phải ngươi lòng dạ không ngay thẳng thì làm sao lại có chuyện Lan Ất Nhĩ có thể tiến cung hãm hại Lý Cầm Oa, đều là do ngươi!"
Keng!
Gươm Vũ Văn Phiên kéo một đường sắc bén qua cánh vai của Lan Ất Khanh, hắn bị lời nói công kích dần trở nên yếu thế: "Hoàng cung là nơi chết, dù không có ta thì nàng ấy và Vũ Văn Liễn cũng không thể hạnh phúc được! Ta làm mọi chuyện, mục đích cũng chỉ muốn nàng hạnh phúc!"
Lan Ất Khanh không cảm thấy việc mình làm là sai, hắn chỉ biết những suy nghĩ trong tiềm thức của mình mới là đạo lý đúng đắn.
Lý Cầm Oa vốn dĩ nên rời khỏi Vũ Văn Liễn đi theo hắn mới là tốt, ngày nào nàng còn ở hoàng cung thì nơi đó vẫn là mồ chôn của nàng! Nhưng Lan Ất Khanh không biết, thứ đạo lý này của hắn chỉ có bản thân hắn mới có thể lĩnh ngộ, từ đầu đến cuối đều là sai lầm. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play