"Thái hậu nương nương, vương thượng đang quỳ ngoài điện."
Liêu Minh Vân sắc mặt yếu ớt, vịn tay Dư mama ra ngoài.
Minh Khôn điện lúc này, vì Vũ Văn Liễn đang quỳ nên kéo theo một đám cung nhân cũng quỳ rạp không dám ngẩng lên. Liêu thái hậu đau lòng, muốn đưa tay đỡ hắn nhưng vẫn chần chừ, cuối cùng chỉ đành nói: "Đứng lên đi. Ngươi đã làm hoàng đế, quỳ xuống như thế cũng không hay."
"Nhi thần dù có làm hoàng đế, nhưng bước vào Từ Khôn cung thì vẫn chỉ là nhi tử của người."
Liêu Minh Vân không khuyên hắn nữa, bà nương theo lực đỡ của Dư mama ngồi lên phượng ỷ: "Ngươi còn nhớ ngươi là nhi tử của ai gia sao? Ta còn tưởng ngươi ở chỗ phụ hoàng ngươi học được tư thái làm hoàng đế, sớm đã không nhớ người mẫu hậu này rồi."
Vũ Văn Liễn cúi đầu: "Mẫu hậu, nhi thần làm sao dám quên công ơn dưỡng dục của người. Là nhi thần không hiểu chuyện đã vội vàng đưa ra suy đoán, xin mẫu hậu trách phạt nhi thần tội bất hiếu."
Liêu Minh Vân nhìn Vũ Văn Liễn, trong lòng nhói lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT