Lâm Hàn khó hiểu, nàng có làm gì đâu. Theo tầm mắt của hắn nhìn thấy vải thiều: “Bệ hạ, vải thiều tươi chính là như vậy. Trước đây ngài ăn nếu là màu trắng, vậy thì nó không được tươi.”
“Thứ trẫm ăn cũng là hái từ trên cây xuống.”
Lâm Hàn: “Thiếp thân từng nghe nói là phải chở nguyên cây vải thiều tới đây. Ngài ngẫm lại xem, rễ cây vải thiều bị động, còn cả một đường xóc này đi tới Trường An, quả vải kia còn có thể ngon được nữa không?”
Thương Diệu ngẫm lại, phát hiện không thể phản bác: “Cắt dưa của ngươi đi.”
“Đưa đao cho ta.” Sở Tu Viễn vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy Hoàng đế vì ăn mà thẹn quá hóa giận, rất sợ Lâm Hàn lại lỡ lời, hắn đem toàn bộ giỏ vải thiều che trán Lâm Hàn.
Thương Diệu trừng mắt nhìn Sở Tu Viễn, ngươi làm gì thế hả.
Trong lòng Sở Tu Viễn tự nhủ, còn không phải là ngài dạy ta dỗ dành tiểu thê tử sao.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT