“Thẩm thẩm ngươi nói trong dưa này đều là nước.” Tính cách Sở Mộc … , bởi vì cô mẫu là Hoàng hậu, thúc phụ là Đại tướng quân, mấy năm nay cũng bị nuôi dưỡng một chút thói quen xấu của con cháu thế gia. Thương Diệu vì thế mà quở trách hắn, Sở Mộc không nghe, Thương Diệu lại không nỡ đánh bại nhuệ khí của hắn, chỉ có thể tùy hắn. Hiện giờ bị Lâm Hàn thu thập, Thương Diệu cực kỳ vui mừng: “Chúng ta có nhiều người như vậy, vì sao thẩm thẩm ngươi chỉ để thúc phụ ngươi cắt có một trái?”
Sở Mộc nhìn dưa hấu trong tay, lập tức cảm thấy không còn ngọt nữa.
“Ngươi cũng ăn no rồi à?” Lâm Hàn cố ý hỏi.
Sở Mộc: “…Chưa.”
“Vậy thì ăn đi. Dưa này để qua đêm sẽ dở lắm.” Lâm Hàn chỉ vào quả dưa hấu lớn bên cạnh hắn: “Quả này để Bệ hạ mang về. Mấy trái ở hậu viện ta thấy chưa chín lắm, sợ ruột bên trong vẫn còn trắng.”
Thương Diệu chú ý tới hạt dưa hấu hắn nhổ ra là màu đen: “Cất mấy hạt này lại, sang năm là có thể trồng được phải không?”
“Quả dưa hấu này chín rồi nên hạt của nó có thể trồng được.” Lâm Hàn suy nghĩ một chút: “Nhưng mà trước tiên phải ươm mầm đã, sau đó mới chuyển vào trồng trong đất.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play