Bọn nó hoặc là phải xuống nông thôn, hoặc là phải đến Phù Dung Viên của bệ hạ. Ra ngoại thành thì đến tối phải ngủ lại ở nông thôn, muốn tới Phù Dung Viên thì phải tìm bệ hạ, cho dù là kiểu nào thì bọn nó cũng không dám. Bọn nó không dám, một nữ nhân như ta cũng không tiện ra ngoài không phải sao.”
Sở Mộc không nhịn được nhìn Sở Tu Viễn.
Mấy hài tử còn nhỏ, Sở Tu Viễn cũng không hy vọng bọn chúng ăn mấy thứ đào được trong đất, nghe thấy vậy lập tức tươi cười: “Bọn nó lại không dám nháo tới ta.”
Sở Mộc cảm thấy rất đồng tình cho hai tiểu hài tử đang đội nắng chói chang đi tìm ve sầu.
Nhưng mà, Đại tướng quân cùng tiểu hầu gia đều thất vọng rồi.
Sau giờ cơm chiều, hai hài tử gọi hết đám nô bộc nhàn rỗi đi khắp các viện tử tìm ve sầu, cuối cùng bọn họ cũng tìm được một chén nhỏ.
Sáng hôm sau, ba huynh đệ ăn sáng bằng ve sầu chiên, phủ Tướng quân cũng trở nên yên tĩnh hơn xưa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play