Lâm Hàn duỗi tay đè tay hắn lại: “Rớt trên đất dính nhớp như vậy dễ có muỗi.”
“Nương, nương, mau tới!”
Lâm Hàn thở dài. Sở Tu Viễn buông vỏ dưa lau lau tay, đứng dậy đi tới cửa: “Lại làm sao vậy? Ăn dưa còn không chặn được miệng các con.”
“Con kêu nương, không kêu cha.”
Âm thanh của Sở Dương truyền vào, Sở Mộc suýt nữa bị sặc dưa.
Lâm Hàn nén cười hỏi: “Cha cùng nương có gì khác nhau?”
“Nương sẽ không nói ăn dưa còn không chặn được miệng.” Sở Đại công tử đưa chỗ dưa đã ăn được một nửa cho nha hoàn, không quên trừng cha nó một cái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT