Đứa trẻ còn nhỏ như Sở Bạch không cách nào phân biệt được người tốt người xấu, nhưng con trẻ không ngốc, nó có thể cảm nhận được ai đối xử với nó tốt, ai không thật lòng với nó, nó không nghe lời của nhũ mẫu là chuyện bình thường.
“Ta nói với nó rằng nghe lời thì sẽ nấu đồ ăn ngon cho nó.” Lâm Hàn đáp.
Sở Mộc hỏi điều hắn lấy làm khó hiểu: “Món thịt gà này sao khác với món ngày trước ta được thế? Còn cả thịt dê, rất hấp dẫn, lại không giống với chưng hay hấp.”
“Bởi vì nấu bằng nồi sắt đó.” Tiểu Sở Dương thấy cha và đường huynh của nó đều lộ ra vẻ ngờ vực bèn buông đũa xuống giải thích với bọn họ.
Hai chú cháu biết được nồi sắt là của hồi môn của Lâm Hàn thì đều lộ ra vẻ kinh ngạc.
Lâm Hàn cười nói: “Ta không khiến mình thiệt thòi đâu, chỉ là cha ta không biết mà thôi.”
Hai chú cháu bất giác nhớ đến chuyện nghe được từ chỗ Khương Thuần Quân và Thẩm Xích Tiêu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT