Trong lòng Lâm Hàn bừng bừng lửa giận, đứng dậy đi ra ngoài.
Sở Dương cuống quít bắt lấy ống tay áo của nàng: “Đừng tức giận, ta bảo Xích Tiêu đi tìm Hoàng hậu cô mẫu.”
Lâm Hàn cầm tay tiểu hài tử: “Không cần đâu. Chỉ là ta giận mình sơ suất thôi.”
Năm xưa Thái hoàng thái hậu hy vọng Hoàng đế Thương Diệu cưới chất nữ nhà mẹ đẻ của mình làm thê tử, Hoàng thái hậu thì hy vọng Thương Diệu cưới chất nữ của bà ấy, trưởng công chúa thì muốn cùng hoàng gia thân càng thêm thân.
Hoàng đế Thương Diệu là một người thích mỹ sắc, lại không muốn bị ngoại thích nhúng tay vào, trên tinh thần không thể đắc tội ai được nên lúc đi săn thú gặp được một thôn cô xinh đẹp liền đưa về Vị Ương cung, phong làm Tiệp dư.
Vị nữ tử này chính là đương kim Hoàng hậu.
Sau khi sắp xếp xong cho Sở thị, Hoàng đế Thương Diệu liền đi gặp Thái hoàng thái hậu, Hoàng thái hậu, nói thẳng nếu người mà hai người đó nhìn trúng đẹp hơn Sở thị, hắn liền lập người đó làm hậu.
Hai người bị Hoàng đế chặn họng, không nói nên lời lại không cam lòng, liền hạ thấp Sở thị đến từ chỗ khỉ ho cò gáy, khó mà lên được nơi thanh nhã.
Hoàng đế Thương Diệu nói lại, Sở thị không hiểu thì hắn có thể dạy. Không đợi hai người phản bác, Hoàng đế lại nhờ hai người giúp hắn cùng nhau dạy dỗ Sở thị. Nhưng hắn lại lo lắng hai người ám hại Sở thị nên cũng lùi một bước, nói rằng hai người cũng có thể đưa nữ tử mà các nàng nhìn trúng đến Vị Ương cung, ai sinh trưởng tử trước thì lập người đó làm hậu.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT