Lâm Hàn muốn nói vì sao không thể là nàng. Nhưng nhìn lại chiếc váy thêu hoa màu vàng trên người mình mới sực nhớ ra mình là Đại tướng quân phu nhân. Mà vị Đại tướng quân này là đại nguyên soái quản binh mã thiên hạ, dưới một người trên vạn người, tôn quý vô cùng.
Việc này nếu truyền ra ngoài, Đại tướng quân cùng với phủ tướng quân đều sẽ trở thành trò cười của thiên hạ.
“Ta quên mất. Đi tìm cha của Hà An tới đây.” Hà An trong miệng Lâm Hàn chính là tiên sinh phòng thu chi.
Giá thịt heo rẻ như bùn, giá bán heo con cũng không bằng một con gà, bị Hà bá cắt chết thì Hồng Ngẫu cũng không đau lòng, lập tức đi tìm hắn thiến heo.
Hồng Ngẫu đã chuẩn bị sẵn tinh thần là heo con sống không quá ba ngày, ai ngờ ba ngày sau, Lâm Hàn lại mua mười xe đá, trải đá trên con đường nhỏ dẫn đến các viện, chuồng ngựa, chuồng heo, chuồng gà và nhà xí, heo con còn sống.
Hồng Lăng không khỏi cảm khái: “Mệnh của heo thật lớn.”
“Thứ kia đối với heo mà nói còn không quý bằng cái móng chân của nó đâu.” Trong lòng Lâm Hàn cũng không yên tâm, thấy heo sống tốt cũng rất vui vẻ, lại tiết kiệm được mấy đồng.
Nuôi lớn đến cuối năm làm thịt, làm thịt xông khói làm lạp xưởng, còn có thể tiết kiệm được một khoản tiền lớn.
Trong lòng Lâm Hàn vui vẻ, liền hỏi Hà bá: “Bột mì ăn trong phủ là mua bên ngoài hay là tự mình mài ra?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT