Tiểu Sở Dương trả lời không cần suy nghĩ: “Không giỏi bằng cha ta.”
Dứt khoát lưu loát đừng hỏi.
Cho dù Lâm Hàn có chuẩn bị tâm lý cũng bị cậu bé làm cho nghẹn họng một chút.
“Đúng rồi a, phụ thân con là Đại tướng quân mà.” Lâm Hàn ngoài cười nhưng trong không cười nói.
Cậu bé cho là nàng không tin, ngẩng đầu lên nói: “Không lừa ngài đâu, cha ta cái gì cũng biết, không gì không làm được.”
“Phu nhân, công tử, bên ngoài gió lớn, chúng ta vào nhà trước đa.” Hồng Lăng lo lắng trong lòng Lâm Hàn không vui: “Tiểu công tử buồn ngủ rồi.”
Lâm Hàn nhìn Đại Bảo Bảo trong ngực, cậu bé đang nằm sấp trên vai nàng không ngừng dụi mắt: “Sắp đến giờ cơm trưa rồi, sao con còn buồn ngủ hả? Sáng nay thằng bé dậy lúc mấy giờ?” Nàng vừa đi vào trong nhà vừa hỏi hai hài tử hai bên trái phải.
Sở Ngọc lắc đầu: “Ta cũng không biết. Lúc ta ngủ dậy thấy nó nằm trong chăn nghịch ấm nước rồi.”
Ấm nước trong miệng Sở tiểu nhị chính là bình giữ nhiệt. Lâm Hàn nhắc nhở hai hài tử không được vặn nắp. Còn Tiểu Sở Bạch thì tay còn nhỏ không có sức nên vặn không ra, Lâm Hàn cũng không nói với cậu bé.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play