“Đối với bá tánh bình thường mà nói chuyện này không đơn giản. Nhưng đối với Đại tướng quân dưới một người trên vạn người như chàng thì lại vô cùng đơn giản.” Lâm Hàn nói: “Ngoại trừ đế hậu, không có người nào dám giáp mặt trào phúng chàng. Cho dù có thì chàng hoàn toàn có thể đáp trả. Chàng sợ mất mặt thì cứ nói với ta, để ta xử lý!”
Sở Mộc rét run, vội vàng nhìn thúc phụ nhà hắn.
Sắc mặt Sở Tu Viễn đại biến: “Không cần. Ta nghe phu nhân, cái gì cũng nghe phu nhân, không cần phu nhân nhọc lòng ra mặt.”
“Vậy chàng đừng có mà bằng mặt không bằng lòng.” Lâm Hàn nhắc nhở hắn một câu.
Nàng cũng đã nói sẽ giúp hắn xử lý người ta, cho Đại tướng quân thêm mấy lá gan nữa hắn cũng không dám đâu —— Lâm Hàn mà ra tay thì người bất tử cũng sẽ bị nàng làm cho chết khiếp.
Ba mươi tháng chín là ngày hưu mộc, sau khi dùng bữa sáng xong, Lâm sai đầu bếp mang sơn tra vừa hái lúc sáng đi ngào đường.
Một nhà sáu người xử lý xong xuôi, cắm xiên tre vào, sơn tre bọc đường được đặt vào hộp thức ăn bằng đồng. Lâm Hàn nhận lấy rồi nói với Sở Tu Viễn: “Đi thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play