Sở Mộc vô thức nhìn Sở Tu Viễn, ta không nói sai chứ, vừa nhắc đến tiền là thẩm thẩm như biến thành người khác.
Sở Tu Viễn xoa trám: “Quan lại cả triều đều sẽ đi, phu nhân, bao gồm cả lệnh tôn.”
“Bọn họ là đại tướng quân sao? Bọn họ là Vạn Hộ hầu ư? Tỷ tỷ của bọn họ là Hoàng hậu sao? Cháu ngoại của bọn họ là Thái tử à?” Lâm Hàn hỏi vặn: “Đều chẳng phải, vậy cớ gì phải so bì với bọn họ?”
Sở Tu Viễn bỗng nhiên hít thở không thông.
Sở Mộc giật giật khóe miệng, một hồi lâu sau cũng không thốt ra được chữ nào, vỗ bả vai thúc phụ nhà hắn, bảo trọng, tiểu chất đi trước một bước. Sau đó hắn lôi kéo đại đường đệ, ôm lấy nhị đường đệ chạy tới sương phòng phía tây thăm tiểu đường đệ còn đang ngủ ngon lành.
Lâm Hàn khoanh tay, liếc mắt nhìn Sở Tu Viễn.
Sở Tu Viễn sờ mũi: “Bọn họ hỏi tới, ta biết phải trả lời thế nào bây giờ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play