“Khụ!” Lâm Hàn vội vàng quay đầu đi, Sở Tu Viễn này ngốc thật hay giả ngốc vậy, không phát hiện công chúa kia đang muốn lột xiêm y “tử hình” hắn ngay tại chỗ à: “Xin lỗi, tự nhiên lại nhiễm phong hàn, làm công chúa chê cười.” Nàng lo bản thân sẽ cười ra tiếng, dứt khoát trốn sau lưng Sở Tu Viễn.
Sở Tu Viễn một mình đối mặt với công chúa, bỗng nhiên cảm thấy xấu hổ: “Công chúa?”
Thương Vãn lấy lại tinh thần: “Đại tướng quân, ngươi…” Muốn nói lại thôi, đôi mắt u oán, đáng tiếc cũng chẳng phải mỹ nhân, nếu không Lâm Hàn cũng nghĩ sẽ giúp nàng ta một phen.
Cố tình hôm nay thời tiết không tốt, Lâm Hàn cảm thấy mặt nàng rất ngứa: “Công chúa chắc đang muốn nói ngài không rảnh nhỉ?”
Thương Vãn quay người để lộ nửa đầu, sắc mặt vẫn không tốt: “Ta ——” nàng ta rảnh rỗi thì phải tới đó, trơ mắt nhìn nữ nhân này gả cho Sở Tu Viễn sao… Công chúa bỗng nhiên nhớ tới một sự kiện: “Nàng là phu nhân của ngươi?” Đột nhiên quay sang Sở Tu Viễn.
Sở Tu Viễn: “Đúng vậy. Công chúa quen phu nhân ta sao?”
Công chúa lại quan sát Lâm Hàn: “Sao có thể!?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT