Dù Ngu Hàn Giang mạnh miệng tuyên bố “Cứ để anh lo”, nhưng thực tế anh cũng chẳng có kinh nghiệm gì, chỉ có thể bắt chước y hệt như trong phim ảnh, trao cho Tiêu Lâu một nụ hôn dịu dàng.
Bị hôn đến mặt đỏ bừng, Tiêu Lâu vòng tay ôm chặt lấy vai Ngu Hàn Giang, nhắm mắt lại.
Trong phòng ngủ nhanh chóng vang lên những âm thanh khiến người ta đỏ mặt.
Lần đầu tiên của cả hai đều khá vụng về, nhưng nhờ sự dịu dàng và cẩn thận của Ngu Hàn Giang, cùng với sự phối hợp ngượng ngùng của Tiêu Lâu, hai người càng lúc càng ăn ý, đều cảm nhận được niềm vui khó tả.
Chỉ là Ngu Hàn Giang đã nhịn quá lâu, cuối cùng vào ngày sinh nhật này, khi thực sự có được Tiêu Lâu, vị đội trưởng luôn bình tĩnh ấy đã hơi mất kiểm soát, ôm Tiêu Lâu đòi hỏi hết lần này đến lần khác, mãi đến tận đêm khuya, khi Tiêu Lâu mệt mỏi không chịu nổi nữa, anh mới dừng lại.
Nhìn người đang ngủ say trong vòng tay mình, Ngu Hàn Giang khẽ hôn lên khóe môi cậu, thì thầm: “Tiêu Lâu, anh yêu em.”
Tiêu Lâu mơ màng nghe thấy câu nói này, liền khẽ đáp lại: “Em cũng yêu anh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT