Dù sao Diệp Kỳ và Thiệu Thanh Cách cũng không phải cướp thật. Thấy người đàn ông run rẩy sợ hãi, Diệp Kỳ liền an ủi: "Đừng sợ, chúng tôi không muốn giết anh. Chỉ là mấy hôm nay đói quá, tới tìm chút đồ ăn thôi." Cậu ấy nhìn quanh hầm chứa, thấy đồ dự trữ khá nhiều, có mấy bao khoai lang, còn có dưa muối, bánh bao khô, vân vân.
Thiệu Thanh Cách cũng nhìn thấy, mỉm cười vỗ vai y: "Anh đúng là biết lo xa."
Người đàn ông mặt mày ủ rũ nói: "Hai, hai vị đại hiệp nếu chỉ cần đồ ăn, tôi đưa cho là được, xin tha cho tôi một mạng! Để lại cho tôi một ít, đừng lấy hết..."
Thiệu Thanh Cách nói: "Yên tâm, anh tích trữ nhiều đồ ăn thế này, hai chúng tôi cũng không mang đi hết được. Hơn nữa, mang theo đống đồ này trên đường, chẳng khác nào đang dụ người khác đến tranh giành."
Anh ta giả vờ trầm ngâm, cúi đầu suy nghĩ một lát, rồi mỉm cười đề nghị: "Hay thế này, anh em chúng tôi ở lại, làm bạn với anh. Sau này nếu gặp người khác cướp bóc, ba người cũng dễ ứng phó hơn, anh thấy sao?"
Người đàn ông ngớ ra: "Ở, ở lại?"
Diệp Kỳ nhìn quanh hầm chứa, vẻ mặt tán thưởng: "Anh tôi nói đúng, chỗ này khá rộng rãi, hai anh em chúng tôi là người nơi khác, cũng không có chỗ ở, vậy ở cùng anh trong hầm này nhé." Nói xong còn quay người tìm chỗ, trải ít cỏ khô làm thành hai chiếc giường đơn giản, ra dáng "định ở lại đây luôn".

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play