Câu hỏi của Ngu Hàn Giang khiến Lưu Kiều cứng họng. Hai ngày qua, 8 "đồng đội" trước mặt cô ta phối hợp ăn ý đến mức khiến cô ta lầm tưởng mọi người thật sự tin mình. Kết quả, cuối cùng họ lại nói với cô ta rằng —— tất cả chỉ là diễn kịch?
Họ chỉ lợi dụng cô ta để cứu Lưu Kiều thật?!
Cô ta thực sự không biết trả lời câu hỏi của Tiêu Lâu về thư viện như thế nào. Nhưng một khi nói không biết, cô ta sẽ lộ tẩy. Cô ta tự cho mình là thông minh, thuận miệng lấp liếm cho qua chuyện, kết quả lại rơi vào bẫy ngôn ngữ của Tiêu Lâu!
Lưu Kiều siết chặt tay, trừng mắt nhìn Tiêu Lâu: "Mấy ngày nay tôi luôn đi theo mọi người, anh đã thông báo cho tất cả đồng đội tôi là giả bằng cách nào?"
Tiêu Lâu bình tĩnh nói: "Tôi và Hàn Giang chỉ cần giao tiếp bằng mắt, viết vài chữ trên tay anh ấy là anh ấy hiểu. Còn những người khác, trưa hôm qua lúc ăn cơm, cô quên chúng tôi đã chia nhau ra hành động sao?"
Lưu Kiều nhớ lại cảnh tượng bữa trưa hôm qua, sắc mặt lập tức trắng bệch.
Diệp Kỳ cười nhắc nhở: "Đội trưởng Ngu dẫn tôi và Tổng giám đốc Thiệu đi săn thỏ rừng, trên đường đã nói cho chúng tôi biết sự thật; Giáo sư Tiêu dẫn anh Cửu và ngài Đường đi bắt cá, cũng nói cho họ biết; sau đó, mọi người đến bệnh viện Đế quốc Celeste kiểm tra gen, lại một lần nữa chia nhau hành động, ngài Đường có thể nói sự thật cho chú Mạc và tiền bối Quy. Những chi tiết này cô hoàn toàn không chú ý sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT