Nếu đúng như hai người phỏng đoán, Bệ hạ năm xưa đã tạo ra nhiều người nhân bản của Tiêu Lâu, vậy thì rốt cuộc trong Vương cung có bao nhiêu người giống hệt cậu?
Hôm đó, Ngu Hàn Giang nhìn thấy người bên cạnh Bệ hạ, trông rất ngoan ngoãn, ánh mắt có phần đờ đẫn, vì vậy anh lập tức nhận ra đó không phải Tiêu Lâu. Nhưng Tiêu Lâu tham dự tiệc sinh nhật tối nay lại điềm tĩnh, nho nhã, cử chỉ, lời nói, phong thái quả thực rất giống một vị Hoàng tử cao quý. Chẳng lẽ họ không phải cùng một người?
Tiêu Lâu nhận ra suy nghĩ của Ngu Hàn Giang, liền nói: "Dung mạo và giọng nói của các người nhân bản sẽ không khác biệt, nhưng ánh mắt, khí chất là do bồi dưỡng mà thành, không thể nào giống hệt nhau được. Vì vậy, người anh nhìn thấy hôm đó và người anh nhìn thấy tối nay rất có thể là hai người khác nhau."
Ngu Hàn Giang cau mày: "Nói cách khác, tính cả em, trong Vương cung đã có ba Tiêu Lâu?"
Trong lòng Tiêu Lâu cũng rất nghi hoặc, Bệ hạ lo lắng lại trải qua "nỗi đau mất con", nên tạo ra nhiều người nhân bản có gen giống hệt Tiêu Lâu, về mặt logic có thể hiểu được. Nhưng tình cảm cha con cần được vun đắp, chỉ có Hoàng tử được nuôi dưỡng bên cạnh mới có tình cảm với Bệ hạ.
Nếu tế bào nhân bản thành công được nuôi trong đĩa petri đến khi trưởng thành, người như vậy sẽ không thân thiết với Bệ hạ, cũng không hiểu biết các kiến thức lý luận, kế thừa vương vị chẳng phải rất nguy hiểm sao?
Nhưng nếu nuôi tất cả các người nhân bản bên cạnh, nhiều quá sẽ loạn mất!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play