Ngu Hàn Giang cùng đồng đội đào đất phía sau kho hàng. Sau cả buổi sáng đào bới, cuối cùng họ cũng đào thông một lỗ, nối liền với hệ thống cống ngầm của thành phố. Hệ thống cống ngầm chằng chịt phức tạp, Ngu Hàn Giang quyết định tự mình đi khảo sát.
Tiêu Lâu nhìn xuống cái hố tối đen trước mặt, lo lắng nói: “Dưới lòng đất ẩm thấp và lạnh lẽo, là môi trường mà loài ký sinh trùng thích, bên trong có thể có ký sinh trùng chứ? Nếu thực sự có ký sinh trùng, chúng có thể sẽ từ bốn phía lao tới bao vây chúng ta, nếu bị ký sinh trùng kẹp giữa trong đường hầm hẹp, chúng ta sẽ càng khó thoát thân hơn đúng không?”
Lời của Tiêu Lâu rất có lý, đường ngầm chằng chịt, nếu thực sự bị ký sinh trùng bao vây thì quả thật khó đối phó. Ngu Hàn Giang nhìn cậu, gật đầu nói: “Lo lắng của cậu đúng rồi, vì vậy, tôi muốn tranh thủ lúc ký sinh trùng chưa đến khu phía Đông thành phố, xuống dưới lòng đất để chuẩn bị trước một số thứ.”
Lão Mạc tò mò hỏi: “Đội trưởng Ngu, cậu định chuẩn bị như thế nào?”
Ngu Hàn Giang lấy giấy bút ra, vẽ vài đường trên giấy, nói: “Đường hầm chúng ta đào ở kho hàng có thể làm lối thoát hiểm, sau đó tìm một nắp cống cách đây năm cây số trở lại làm lối ra, tìm ra đường ngắn nhất, rồi bịt kín tất cả các ngã rẽ xung quanh.”
Anh vẽ dấu “×” lên những đường giao nhau, chỉ để lại một đường từ điểm bắt đầu đến điểm kết thúc.
Tiêu Lâu lập tức hiểu ra, mắt sáng lên: “Bịt kín tất cả các ngã rẽ, dù xung quanh có ký sinh trùng thì cũng không thể bao vây chúng ta được.” Cậu quay đầu nhìn sang Lão Mạc: “Lão Mạc, lá bài cấp S của chú có thể dùng được đấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT