Mọi người thu thập thông tin và chuẩn bị đồ đạc xong thì trời đã tối.
Tiêu Lâu nhìn ra ngoài cửa sổ, đèn đường trên phố vẫn sáng, rõ ràng lũ ký sinh trùng chưa kịp phá hủy hệ thống điện của thành phố, cậu hỏi Ngu Hàn Giang: “Chúng ta đi về phía Đông thành phố ngay đêm nay hay đợi đến sáng mai?”
Ngu Hàn Giang suy nghĩ một lát, nói: “Trước tiên hãy đi thăm dò tập tính của lũ ký sinh trùng, hiện tại vẫn chưa biết đêm xuống chúng sẽ nghỉ ngơi hay càng trở nên hung hãn hơn.”
Dù sao loài ký sinh trùng này đối với mọi người đều rất xa lạ.
Không chắc chắn về độ hung hăng của chúng vào ban đêm có mạnh hơn không, nếu chúng là loại côn trùng càng phấn khích vào ban đêm thì sao? Đi đường ban đêm chẳng khác nào tự tìm đường chết, biết địch biết ta mới có thể vượt ải tốt hơn.
Ngu Hàn Giang liếc nhìn mọi người, nói: “Một vài người di chuyển nhanh cùng tôi đi trinh sát.”
Lưu Kiều, Diệp Kỳ, Long Sâm, Khúc Uyển Nguyệt đồng loạt giơ tay, Thiệu Thanh Cách nói: “Tôi đã sao chép lá bài dịch chuyển tức thời, cũng có thể đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT