Nghe Ngu Hàn Giang nói người chết chính là Lâm Thiếu Bạc, khóe miệng Vương gia giật giật, lông mày nhíu chặt thành hình chữ “Xuyên (川)”. Tuy rằng đại thiếu gia Lâm gia không phải là hài tử được cưng chiều nhất, nhưng việc người ta chết ngay trong Vương phủ thì phải ăn nói với Lâm gia thế nào đây?
Vương gia sa sầm mặt nhìn về phía hộ vệ bên cạnh, quát khẽ: “Đêm qua ta bảo các ngươi cẩn thận lục soát Vương phủ, các ngươi không lục soát chỗ này sao?!”
Đêm tối đen như mực, trong hồ sen lại nở đầy hoa, dưới sự che chắn của lá sen, một thi thể trôi nổi quả thực rất khó bị chú ý. Hộ vệ cũng cảm thấy oan ức, nhỏ giọng giải thích: “Thuộc hạ đã tìm kiếm gần hồ sen, nhưng không xuống hồ để vớt, trời quá tối, không nhìn thấy thi thể trôi trong hồ… Không, không ngờ Lâm thiếu gia lại trượt chân ngã xuống nước!”
Đúng lúc này, bên tai mọi người đột nhiên vang lên một giọng nói ôn hòa: “Lâm thiếu gia không phải trượt chân ngã xuống nước.”
Giọng nói này hình như là của Ngu phu nhân?
Mọi người sửng sốt, đồng loạt quay đầu lại —— thi thể bị ngâm nước đến sưng phồng, nhìn thôi đã thấy buồn nôn. Vậy mà Ngu phu nhân lại không hề bận tâm, chỉ thấy cậu bình tĩnh ngồi xổm bên cạnh thi thể, chỉ vào thi thể nói: “Lâm thiếu gia cũng chết vì bị sát hại, nhưng nguyên nhân cái chết không phải là đuối nước.”
Nghe đến đây, Ngu Hàn Giang cũng bước tới ngồi xổm bên cạnh Tiêu Lâu, cẩn thận quan sát dấu vết trên thi thể.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play