Ngu Hàn Giang và Tiêu Lâu cùng nhau trở về nhà, sau khi đóng cửa, nhớ lại biểu cảm thú vị của Diệp Kỳ, Tiêu Lâu không nhịn được cười thành tiếng: “Không ngờ Diệp Kỳ cũng giả gái, lại còn là đầu bảng thanh lâu bán nghệ không bán thân… Anh để Tổng giám đốc Thiệu một mình đi tìm cậu ấy, không sao chứ?”
Ngu Hàn Giang nghiêm túc nói: “Tuy Thiệu Thanh Cách lắm mồm, thích đùa giỡn, nhưng chuyện quan trọng vẫn rất đáng tin cậy. Để anh ta nói cho Diệp Kỳ biết tình hình của chúng ta, cũng để Diệp Kỳ yên tâm.”
Tỳ nữ Bình Nhi đến hỏi hai người có muốn ăn khuya không, Tiêu Lâu nói: “Không cần đâu Bình Nhi, ngươi đi nghỉ ngơi đi.”
Bình Nhi vào phòng giúp hai người trải giường xong mới xoay người lui ra.
Trời đã tối, Ngu Hàn Giang nhìn giường, nói: “Ngủ thôi, ngày mai còn phải đi bái kiến Bát Vương gia.”
Phòng ngủ này cũng chỉ có một chiếc giường, Tiêu Lâu nhớ tới đêm tân hôn trong mơ, thật sự không tiện ngủ chung giường với Đội trưởng Ngu. Nhưng Ngu Hàn Giang lại bình tĩnh hỏi: “Tối nay cậu vẫn ngủ bên trong đúng không?”
Tiêu Lâu đành phải căng da đầu “ừ” một tiếng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT