Lão Mạc sống ở Thành Phố Mặt Trăng hơn nửa năm, rất quen thuộc với toàn bộ thành phố. Quán ăn ông ấy dẫn mọi người đến quả nhiên rất ngon. Quán lẩu này nằm ở tầng trên cùng của một tòa nhà cao tầng, là phòng riêng, có một bức tường là cửa sổ kính sát đất, có thể nhìn toàn cảnh thành phố về đêm.
Quán lẩu là dạng tự chọn. Để chiều lòng những người không ăn cay, mọi người chọn nồi lẩu hai ngăn.
Đồ ăn ở đây vừa tươi ngon vừa rẻ. Diệp Kỳ nhìn thấy giá 500 vàng một đĩa thịt cừu tươi ngon đến mức sửng sốt, cậu ấy dùng cả hai tay lấy liền 20 đĩa thịt cừu. Những người khác cũng đi chọn đồ ăn, món mặn 5 - 8 nhân dân tệ, món chay một đĩa lớn chỉ khoảng 2 nhân dân tệ, rẻ đến mức khiến mọi người xúc động.
Sau một tuần ăn bánh quy nén trên biển, lúc này ngửi thấy mùi lẩu, mọi người đều thèm thuồng chảy nước miếng. Khi đồ ăn chín, mọi người lập tức không khách khí mà ăn ngon lành. Diệp Kỳ vừa ăn vừa cảm thán: “Cuối cùng cũng được sống như người bình thường rồi, món lẩu này ngon quá!”
Long Sâm cũng nói: “Đồ ở thành phố chính siêu rẻ, tiếc là thế giới phòng bí mật không thể mang đồ ăn vào, nếu không chúng ta mua một ít thịt và rau đóng gói chân không, là có thể nấu lẩu trên biển được rồi.”
Khúc Uyển Nguyệt cười nói: “Nấu lẩu trên biển? Ý tưởng của anh quá xa xỉ rồi đấy!”
Tiêu Lâu nghe vậy, liền nói: “Thật ra, ý tưởng của Long Sâm cũng có thể thực hiện được. Thế giới phòng bí mật không thể mang đồ vào, nhưng chúng ta có thể mang theo lá bài mà. Qua lần nhiệm vụ hàng tuần này, tôi phát hiện ra chúng ta còn quá ít lá bài sinh hoạt, lá bài nước giặt, máy sấy quần áo… không có sức chiến đấu gì, nhưng trong phòng bí mật sinh tồn lại rất hữu dụng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT