Phó Triển Hành lại nhìn qua nội dung bức thư một lượt, ánh mắt dừng lại ở hàng chữ ‘nói chuyện vui vẻ’ kia, có chút ngẩn người.
Rõ ràng là bản thân mình muốn chạy, vậy mà lại dám đổi trắng thay đen.
Thẩm Minh đột nhiên chạy lên lầu, nhìn thấy phòng ngủ trống trơn, đại não liền ‘ong’ một tiếng, thốt lên một lời, “Phó tổng, vừa rồi tôi nghe nói, cô Bùi chạy rồi!”
Âm thanh vừa buông xuống, mới cảm thấy dùng từ ‘chạy’ không được thích hợp cho lắm….giống như cô bị bắt đến đây vậy.
Thẩm Minh vội vàng bổ sung, “Có người nhìn thấy một bóng người rất giống với cô Bùi, từ ban công tầng hai trèo xuống, sau đó liền biến mất rồi.”
Ánh mắt của Phó Triển Hành dời khỏi , “Ban công?”
“Đúng vậy.” Thẩm Minh cũng cảm thấy không thể ngờ được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play